John C. Calhoun | |
---|---|
Phó Tổng thống thứ 7 của Hoa Kỳ | |
Nhiệm kỳ 4 tháng 3 năm 1825 – 28 tháng 12 năm 1832 7 năm, 299 ngày | |
Tổng thống |
|
Tiền nhiệm | Daniel Tompkins |
Kế nhiệm | Martin Van Buren |
Ngoại trưởng Hoa Kỳ thứ 16 | |
Nhiệm kỳ 1 tháng 4 năm 1844 – 10 tháng 3 năm 1845 343 ngày | |
Tổng thống | John Tyler James K. Polk |
Tiền nhiệm | Abel Upshur |
Kế nhiệm | James Buchanan |
Bộ trưởng Chiến tranh Hoa Kỳ thứ 10 | |
Nhiệm kỳ 8 tháng 12 năm 1817 – 4 tháng 3 năm 1825 7 năm, 86 ngày | |
Tổng thống | James Monroe |
Tiền nhiệm | William Harris Crawford |
Kế nhiệm | James Barbour |
Thượng nghị sĩ Hoa Kỳ từ Nam Carolina | |
Nhiệm kỳ 26 tháng 11 năm 1845 – 31 tháng 3 năm 1850 4 năm, 125 ngày | |
Tiền nhiệm | Daniel Huger |
Kế nhiệm | Franklin Elmore |
Nhiệm kỳ ngày 29 tháng 12 năm 1832 – ngày 4 tháng 3 năm 1843 10 năm, 65 ngày | |
Tiền nhiệm | Robert Hayne |
Kế nhiệm | Daniel Huger |
Nghị sĩ Hạ viện Hoa Kỳ từ khu vực thứ 6 của Nam Carolina | |
Nhiệm kỳ ngày 4 tháng 3 năm 1811 – ngày 3 tháng 11 năm 1817 6 năm, 244 ngày | |
Tiền nhiệm | Joseph Calhoun |
Kế nhiệm | Eldred Simkins |
Thông tin cá nhân | |
Sinh | John Caldwell Calhoun 18 tháng 3, 1782 Abbeville, Nam Carolina, Hoa Kỳ |
Mất | 31 tháng 3, 1850 Washington, D.C., Hoa Kỳ | (68 tuổi)
Nơi an nghỉ | Nhà thờ Tháng Philip ở Charleston, Nam Carolina, Hoa Kỳ |
Đảng chính trị | Democratic (1839–1850) |
Đảng khác | Democratic-Republican (trước 1825) Nullifier (1828–1839) |
Phối ngẫu | Floride Calhoun |
Con cái | 10 |
Alma mater | Đại học Yale Tapping Reeve Law School |
Chữ ký |
John Caldwell Calhoun (18 tháng 3 năm 1782 - 31 tháng 3 năm 1850) là một chính trị gia và nhà lý luận chính trị người Mỹ trong nửa đầu của thế kỷ 19. Sinh ra từ tiểu bang South Carolina, Calhoun bắt đầu sự nghiệp chính trị của mình là một người dân tộc chủ nghĩa, người chủ trương hiện đại hóa, và người đề xuất của một chính phủ quốc gia mạnh mẽ và các thuế bảo hộ. Sau năm 1830, quan điểm của ông phát triển và ông trở thành một người ủng hộ lớn hơn quyền của các tiểu bang, chính quyền hạn chế, vô hiệu hóa và tự do thương mại; khi ông thấy những phương tiện như là cách duy nhất để bảo tồn Liên minh. Ông được biết đến với quan điểm bảo vệ mạnh mẽ đối với chế độ nô lệ như một điều tốt tích cực, mất lòng tin của ông về chủ nghĩa đa số, và cho vai trò lãnh đạo các tiểu bang phía nam theo hướng ly khai khỏi Liên bang.
Ông đã giữ các chức vụ Phó tổng thống Hoa Kỳ, Ngoại trưởng Hoa Kỳ, Thượng nghị sĩ, Hạ nghị sĩ. Ông có tin tưởng mạnh mẽ vào quyền hủy bỏ, cho rằng bất kỳ tiểu bang nào của Hoa Kỳ đều có quyền bác bỏ một luật liên bang nếu tiểu bang đó muốn vậy. Andrew Jackson ghét quyền hủy bỏ và không đồng ý với chủ trương của John C. Calhoun và giữa họ bắt đầu có thù oán. Calhoun là Phó tổng thống Hoa Kỳ đầu tiên trong lịch sử Hoa Kỳ từ chức khi đang đương nhiệm, khi ông từ chức vào ngày 28 tháng 12 năm 1832.[1]