Marcus Aemilius Lepidus (tiếng Latinh: M·AEMILIVS·M·F·Q·N·LEPIDVS),[1] (sinh khoảng 89 hoặc 88 TCN, mất cuối 13 hoặc đầu 12 TCN)[2] là một quý tộc La Mã, là người đã vươn lên trở thành một thành viên của Liên minh tam hùng lần thứ 2 và ông cũng là một đại giáo chủ (Pontifex Maximus). Cha ông là Marcus Aemilius Lepidus có liên quan đến một cuộc nổi loạn chống lại Cộng hòa La Mã.