Ulysses S. Grant

Ulysses S. Grant
Chân dung Grant do Mathew Brady chụp, k. 1870–1880

Tổng thống thứ 18 của Hoa Kỳ
Nhiệm kỳ
4 tháng 3 năm 1869 – 4 tháng 3 năm 1877
8 năm, 0 ngày
Phó Tổng thống
Tiền nhiệmAndrew Johnson
Kế nhiệmRutherford B. Hayes
Tướng tư lệnh Lục quân Hoa Kỳ
Nhiệm kỳ
9 tháng 3 năm 1864 – 4 tháng 3 năm 1869
Tổng thống
Tiền nhiệmHenry W. Halleck
Kế nhiệmWilliam Tecumseh Sherman
Quyền Bộ trưởng Chiến tranh Hoa Kỳ
Nhiệm kỳ
12 tháng 8 năm 1867 – 14 tháng 1 năm 1868
Tổng thốngAndrew Johnson
Tiền nhiệmEdwin Stanton
Kế nhiệmEdwin Stanton
Thông tin cá nhân
Sinh
Hiram Ulysses Grant

(1822-04-27)27 tháng 4, 1822
Point Pleasant, Ohio, Hoa Kỳ
Mất23 tháng 7, 1885(1885-07-23) (63 tuổi)
Wilton, New York, Hoa Kỳ
Nơi an nghỉLăng mộ Grant, Thành phố New York
Đảng chính trịCộng hòa
Phối ngẫu
Julia Dent (cưới 1848)
Con cái
Cha mẹ
Giáo dụcHọc viện Quân sự Hoa Kỳ (B.S.)
Nghề nghiệp
  • Sĩ quan quân đội
  • chính trị gia
Chữ ký
Phục vụ trong quân đội
Biệt danh
  • Sam
  • Đầu hàng vô điều kiện
Phục vụ
Cấp bậc
Chỉ huy
Tham chiến

Ulysses S. Grant (tên khai sinh Hiram Ulysses Grant; /ˈhrəm juːˈlɪsz/ HY-rəm yoo-LISS-eez; 27 tháng 4 năm 1822 – 23 tháng 7 năm 1885) là một sĩ quan quân đội và chính trị gia người Mỹ, tổng thống thứ 18 của Hoa Kỳ từ năm 1869 đến năm 1877. Với tư cách Tướng Tư lệnh, ông đã dẫn dắt Lục quân Liên bang đến thắng lợi trong cuộc Nội chiến Mỹ vào năm 1865 và sau đó giữ chức Bộ trưởng Chiến tranh Hoa Kỳ trong ngắn hạn. Sau này, khi trở thành Tổng thống, Grant là một nhà lãnh đạo dân quyền hiệu quả, ông đã ký ban hành dự luật thành lập Bộ Tư pháp và làm việc cùng với những người Cộng hòa cấp tiến để bảo vệ người Mỹ gốc Phi trong giai đoạn Tái thiết.

Sinh ra và lớn lên ở Ohio, Grant theo học tại West Point và tốt nghiệp năm 1843, sau đó tiếp tục phục vụ xuất sắc trong Chiến tranh Hoa Kỳ–México. Ông giải ngũ năm 1854, trở về cuộc sống dân sự trong tình cảnh nghèo khó. Vào năm 1861, ngay sau khi Nội chiến Mỹ bắt đầu, Grant gia nhập Lục quân Liên bang và nhanh chóng nổi lên trở thành một nhân vật quan trọng sau những chiến thắng ban đầu của Liên bang trên mặt trận miền Tây. Năm 1863, ông lãnh đạo chiến dịch Vicksburg, giành được quyền kiểm soát dòng sông Mississippi, gây tổn thất nghiêm trọng cho Liên minh miền Nam. Tổng thống Abraham Lincoln đã thăng ông lên hàm trung tướng sau chiến thắng tại Chattanooga. Trong vòng 13 tháng, Grant đã chiến đấu với Robert E. Lee trong Chiến dịch Overland gắn liền với thương vong lớn, kết thúc bằng việc bắt giữ quân đội của Lee tại Appomattox, tại đây ông chính thức đầu hàng Grant. Năm 1866, Tổng thống Andrew Johnson thăng Grant lên hàm Thống tướng Lục quân. Sau đó, Grant công khai đoạn tuyệt với Johnson về các chính sách Tái thiết. Là một anh hùng chiến tranh và với tinh thần trách nhiệm cao, Grant đã được Đảng Cộng hòa nhất trí đề cử và sau đó được bầu làm tổng thống vào năm 1868.

Trên cương vị tổng thống, Grant đã ổn định nền kinh tế quốc gia hậu chiến tranh, ủng hộ chính sách tái thiết của Quốc hội và phê chuẩn Tu chính án thứ mười lăm, đồng thời khẩn trương truy tố Ku Klux Klan. Dưới thời Grant, Liên bang đã được khôi phục hoàn toàn. Ông đã bổ nhiệm người Mỹ gốc Phi và người Mỹ gốc Do Thái vào các vị trí quan trọng trong chính quyền liên bang. Năm 1871, ông thành lập Ủy ban Dịch vụ Dân sự đầu tiên, đẩy mạnh hệ thống dịch vụ dân sự hơn bất kỳ vị tổng thống nào trước đây. Đảng Cộng hòa Tự do và Đảng Dân chủ đã thống nhất ủng hộ đối thủ của Grant trong cuộc bầu cử tổng thống năm 1872, nhưng ông đã tái đắc cử một cách dễ dàng. Cuộc khủng hoảng năm 1873 (Panic of 1873) đã đẩy đất nước vào tình trạng suy thoái kinh tế nghiêm trọng, dẫn đến việc Đảng Dân chủ giành được đa số ghế trong Hạ viện. Chính sách về người Mỹ bản địa của Grant là đồng hóa người da đỏ vào văn hóa Anh-Mỹ. Chính sách đối ngoại của ông chủ yếu là hòa bình, không có chiến tranh, và ông đã giải quyết khéo léo vụ tranh chấp Alabama với Vương quốc Anh. Tuy nhiên, việc ông cố gắng sáp nhập Santo Domingo đã bị Thượng viện bác bỏ. Chính quyền Grant thường được nhớ đến chủ yếu vì một số vụ bê bối, nhưng nghiên cứu hiện đại đã đánh giá tích cực hơn các cải cách viên mà ông bổ nhiệm và các vụ kiện tụng được tiến hành. Trong cuộc bầu cử tổng thống năm 1876 gây tranh cãi gay gắt, Grant đã đóng vai trò giúp Quốc hội thông qua một thỏa thuận hòa bình.

Sau khi rời Nhà Trắng, Grant thực hiện một chuyến công du vòng quanh thế giới, gặp gỡ nhiều nhân vật nổi tiếng và trở thành tổng thống đầu tiên đi vòng quanh thế giới. Năm 1880, ông thất bại trong việc giành được đề cử tổng thống của Đảng Cộng hòa cho nhiệm kỳ thứ ba. Vào năm cuối đời, đối mặt với những khó khăn nghiêm trọng về tài chính và qua đời vì bệnh ung thư vòm họng, Grant đã viết cuốn hồi ký của mình, được xuất bản sau khi ông từ trần và trở thành một thành công lớn về mặt phê bình và tài chính. Vào thời điểm qua đời, ông được tôn vinh như là biểu tượng của sự thống nhất quốc gia. Do huyền thoại "Lost Cause" được lan truyền bởi những người ủng hộ Liên minh miền Nam vào cuối thế kỷ 20, đánh giá lịch sử cũng như xếp hạng về Grant và nhiệm kỳ tổng thống của ông đã bị ảnh hưởng đáng kể trước khi chúng được khôi phục lại vào thế kỷ 21. Những người chỉ trích Grant có cái nhìn tiêu cực về việc quản lý kinh tế không hiệu quả và sự tham nhũng trong chính phủ của ông, trong khi những người ngưỡng mộ ông đã nhấn mạnh chính sách hòa bình với người Mỹ bản địa, thực hiện mạnh mẽ quyền dân sự và quyền bầu cử cho người Mỹ gốc Phi và bảo đảm miền Bắc và miền Nam là một quốc gia đoàn kết trong Liên bang.


From Wikipedia, the free encyclopedia · View on Wikipedia

Developed by razib.in